Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

Nhớ...!!!

"Đi ngang con đường mang bóng những kỉ niệm, là bao lần hốt hoảng giống như một kẻ mộng du không tìm ra lối thoát. Bước hụt một lần...như con chim sợ cành cây cao vụt ngã...Thời gian như kẻ minh chứng cho bao chuyện vui buồn, khi vui họ lấy đó là một điểm mốc ghi lại khoảnh khắc trong cuộc đời, những lúc buồn họ mang chúng đi vùi chôn để mỗi lần nhắc lại kỉ niệm thêm một lần đau.Ngày mà khúc nhạc tình yêu vang lên & thần tình yêu tìm về với những tâm hồn đang dâng trào nhựa sống, mãnh lực yêu đương đốt cháy trái tim hừng hực khát khao... Nến , hoa hồng trải dài theo câu chuyện tình ... họ thăng hoa...Để rồi..Cũng là ngày mai.. có kẻ tự chôn vùi quá khứ của mình đi, bóp nghẹt trái tim nơi lồng ngực.. cảm giác đau nhói khiến họ không đứng vững, kẻ cô đơn tìm về nơi nỗi buồn .. Họ đã để chính hạnh phúc của mình tan chảy...Chỉ biết một điều, cơ hội không dành để cho kẻ đã đánh mất nó."

1 nhận xét:

Anh Son nói...

Đúng, sống là phải biết tạo ra hạnh phúc và biết tận hưởng hạnh phúc. Có thế chúng ta mới có một cuộc sống ý nghĩa, trọn vẹn.