Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

Nhớ...!!!

"Đi ngang con đường mang bóng những kỉ niệm, là bao lần hốt hoảng giống như một kẻ mộng du không tìm ra lối thoát. Bước hụt một lần...như con chim sợ cành cây cao vụt ngã...Thời gian như kẻ minh chứng cho bao chuyện vui buồn, khi vui họ lấy đó là một điểm mốc ghi lại khoảnh khắc trong cuộc đời, những lúc buồn họ mang chúng đi vùi chôn để mỗi lần nhắc lại kỉ niệm thêm một lần đau.Ngày mà khúc nhạc tình yêu vang lên & thần tình yêu tìm về với những tâm hồn đang dâng trào nhựa sống, mãnh lực yêu đương đốt cháy trái tim hừng hực khát khao... Nến , hoa hồng trải dài theo câu chuyện tình ... họ thăng hoa...Để rồi..Cũng là ngày mai.. có kẻ tự chôn vùi quá khứ của mình đi, bóp nghẹt trái tim nơi lồng ngực.. cảm giác đau nhói khiến họ không đứng vững, kẻ cô đơn tìm về nơi nỗi buồn .. Họ đã để chính hạnh phúc của mình tan chảy...Chỉ biết một điều, cơ hội không dành để cho kẻ đã đánh mất nó."

Này anh, em thích


Này anh, em thích mưa lắm đấy. Em thích mỗi khi mưa được lang thang ngoài đường, em hứng chí giang tay ra đón mưa, để mưa táp vào mặt ướt đẫm, thấy man mát và dễ chịu. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh đi cũng em mỗi lần mưa như thế. Em sẽ ngồi sau nhí nhố nói cười về triết lý mưa trong khi anh thì nhăn nhó vì mưa to quá. Mình sẽ dừng xe ở đâu đó để trú mưa anh nhé, chờ ngớt mưa lại đi tiếp, nhìn hoàng hôn đang bừng lên cuối chân trời, sau cơn mưa trời lại sáng anh nhỉ. Em ước được cùng anh đi tiếp con đường mưa…
Này anh, em thích gió lắm đấy. Ngày gió em thích ngồi ở đâu đó thật rộng và hút gió, ngồi nghĩ miên man, để gió cuốn đi những lo toan trong đầu và em lại ước được bay lên. Nhưng em sẽ thích hơn nếu anh rảnh và đưa em đi dọc đường đê, chỗ đó gió mát lắm, em sẽ không thấy cô đơn vì anh đang ở rất gần. Và nếu anh bận, em chỉ cần một tin nhắn để biết “anh nhớ em, gió gợi nhắc đến em nhiều như là mưa vậy”…
Này anh, em thích kem lắm đấy. Kem mát lạnh nhé, tan dìu dịu trên đầu lưỡi rồi rất ngọt ở cổ họng, ăn kem dễ chịu lắm. Em có thể ăn kem cả bốn mùa, kể cả mùa đông rét mướt, em vẫn thích cái vị lành lạnh của kem, lạnh đến tê răng. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh cũng em ăn kem vào mùa đông, lạnh tê mà anh vẫn cố cười rồi đẩy que kem dở cho em, giả vờ bảo thấy em ăn cũng đủ no rồi…
Này anh, em thích mùa đông lắm đấy. Mùa đông lạnh ơi là lạnh. Trông em xấu xí trong cái áo bông to sụ, đội cái mũ len màu trắng và quấn khăn thật dày trông như một con gấu bông. Lạnh thế mà vẫn ra đường nhé, ước một chút gió, ước một chút mưa, kiếm một hàng kem ngồi nhâm nhi và nhớ anh, dù chỉ là nhớ những lời ngọt ngào nhẹ như gió thoảng “trông giống gấu thì anh càng yêu, người yêu anh càng to thì anh càng phải yêu nhiều hơn chứ”. Uh, cứ ngọt ngào thế đi và rồi anh chỉ cần lười biếng nằm ngủ ở nhà thôi. Em sẽ đến đánh thức anh bằng một bàn tay lạnh cóng, em sẽ phá giấc ngủ của anh để anh phải nhớ em nhiều hơn những lời ngọt ngào chứ.
Này anh, em thích anh lắm đấy. Em thích anh hơn cả mưa, hơn cả gió, hơn cả mùa đông và hơn cả kem nhé. Nhưng hãy để cho em giữ kín điều này cho riêng em, như một bí mật nho nhỏ vậy. Bởi em sợ một ngày anh sẽ biến mất, khi chẳng có gì là mãi mãi trong cuộc đời này thì hãy cho em một bí mật nho nhỏ để em tin anh đang đứng chờ em ở cuối con đường mưa em đang đi .

Sưu tầm

Cô gái hoa hồng xanh


John Blanchard rời khỏi băng ghế, chăm chú nhìn dòng người đang ra khỏi nhà ga xe lửa trung tâm thành phố. Anh đang chờ người con gái mà trái tim đã rất quen thuộc với anh nhưng khuôn mặt thì anh chưa từng gặp, một cô gái với bông hoa hồng trên áo.13 tháng trước đây trong một thư viện ở Florida, khi nhấc một cuốn sách ra khỏi kệ anh bỗng cảm thấy bị lôi cuốn không phải vì nội dụng cuốn sách mà vì những dòng chữ viết bằng bút chì bên lề cuốn sách. Những hàng chữ mềm mại với nội dung chứa đựng một tâm hồn sâu sắc và một trí tuệ sáng suốt . Bên trong bìa cuốn sách, nơi ghi tên người mượn, anh tìm ra tên chủ nhân của hàng chữ, đó là Hollis Maynell . Cô gái sống ở thành phố New York .Sau đó anh viết cho cô gái một bức thư tự giới thiệu mình và mong cô trả lời, nhưng ngày hôm sau anh đã phải lên tàu ra nước ngoài tham gia cuộc Chiến tranh thế giới lần II. Trong vòng một năm và một tháng sau đó, hai người dần dần tìm hiểu nhau qua thư từ. Mỗi lá thư là một hạt giống được gieo vào trái tim nồng cháy. Một mối tình nảy nở. Anh đề nghị cô gái gửi cho mình một tấm hình nhưng cô gái từ chối . Cô cho rằng nếu chàng thực lòng thì diện mạo của cô đâu có quan trọng gì .Cuối cùng đến ngày anh từ châu Âu trở về, họ hẹn sẽ gặp nhau lần đầu tại nhà ga trung tâm thành phố New York vào lúc 19h . Cô gái viết : "anh sẽ nhận ra em là người có một bông hồng trên ve áo".Khi đó, tôi thấy một người con gái bước lại phía tôi, cô ấy có một thân hình mảnh mai thon thả. Những lọn tóc vàng lộn xộn bên vành tai nhỏ nhắn. Cặp mắt cô ấy xanh như những đóa hoa . Đôi môi và cằm cô ta có nét cương quyết nhưng rất dịu dàng. Trong chiếc áo vét màu xanh nhạt cô gái trông như mùa xuân đang tới. Tôi tiến lại phía cô gái và hoàn toàn không để ý là cô ấy không có bông hồng trên ve áo. Khi tôi bước tới, cô gái nở một nụ cười nhẹ nhàng hấp dẫn trên vành môi và nói nhỏ: Đi cùng em chứ, chàng thủy thủ. Khi ấy hầu như không tự chủ được, tôi bước thêm một bước nữa lại phía cô gái, và đúng lúc ấy tôi nhìn thấy Hollis Mayne với bông hồng đứng ngay sau cô ấy. Đó là một người đàn bà đã ngoài 40 tuổi. Bà ta có mái tóc màu xám bên trong một chiếc mũ đã cũ. Bà ta có một thân hình nặng nề, đôi chân mập mạp trong đôi giày đế thấp. Khi đó cô gái trong chiếc áo màu xanh vội vã bước đi. Tôi có cảm giá dường như con người tôi lúc đó bị chia làm hai, một nửa mong muốn được đi theo cô gái và một nửa hướng tới người đàn bà mà tâm hồn đã thật sự chinh phục tôi. Và bà ta đứng đó, khuôn mặt béo tốt với làn da nhợt nhạt nhưng hiền lành và nhạy cảm. Khi đó bỗng nhiên tôi không còn lưỡng lự nữa. Tay tôi nắm chặt cuốn sách nhỏ cũ kỹ giống như cuốn sách trong thư viện trước đây để Hollis Mayne có thể nhận ra tôi.Đây không phải là tình yêu nhưng là một cái gì đó rất đáng quí, một cái gì đó thậm chí có thể còn hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi luôn luôn và mãi mãi biết ơn. Tôi đứng thẳng chào người đàn bà, chìa cuốn sách ra và nói, mặc dù khi nói tôi cảm thấy mình bị nghẹn lại vì cay đắng và thất vọng: "Tôi là trung úy John Blanchard và xin phép được hỏi chắc đây là cô Maynell. Tôi rất vui mừng là cô đã có thể đến đây gặp tôi hôm nay . Tôi muốn mời cô dùng cơm tối có được không? “. NgườI đàn bà nở một nụ cườI bao dung và trả lời:”ta không biết việc này như thế nào con trai ạ, nhưng cô gái trẻ mặc chiếc áo vét màu xanh vừa đi kia đã nằn nì ta đeo đóa hoa hồng này trên ve áo. Cô ấy nói nếu anh có mời ta đi ăn cơm tối thì nói riêng cô ấy đang đợi anh ở nhà hàng lớn bên kia đường. Cô ấy nói đây là một cuộc thử nghiệm gì đó."Chúng ta chắc cũng hiểu được và khâm phục sự sáng suốt của cô gái. Bản chất thật sự của trái tim được nhận ra khi phải đối mặt với những điều không như ý muốn.

Sưu tầm

Thiên đường cũng có ngày mưa


Ngủ, đơn giản quá sao em không làm đượcThức, đâu có gì ghê gớm mà em sợ cảm giác nàyNghe nhạc, thư giãn thôi sao càng nghe càng nặngTự hỏi không biết thiên đường, ở đó có gì không.

Em muốn thoát ra khỏi những giây phút tối tăm, mệt mỏi này. Từ lúc nào không biết em luôn vắt óc suy nghĩ mỗi đêm. Em luôn tìm cho mình một nơi gọi là thiên đường. Mà thật sự thì thiên đường ra sao?
Có lẽ đó là nơi mà hạnh phúc nhiều như cát sa mạc vậy. Hay đơn giản hơn có em và anh thì đã là thiên đường.
Để em liệt kê xem thiên đường có những gì mà người ta muốn đến nhé: có trời xanh nắng ấm,có tiếng cười rộn rã,có ánh mắt dịu dàng,có sự quan tâm,niềm tin,sự chia sẻ.
Có trái tim,có thiên thần xinh xắn, có cỏ cây hoa lá, có người người yêu nhau, có em và có anh.
Em không biết thiên đường có xa không và ở đâu. Nhưng em biết một nơi có tất cả những thứ đó, dù không phải là thiên đường.Ở đâu hả?Ngay đây. Ngay đây thôi này, nơi ta sống.Và em gọi nó là một nửa thiên đường.
Ngày ngày em đều thấy sau những cơn mưa giông là nắng ấm.Ngày ngày em đều thấy những tiếng cười khinh bỉ được trả giá bằng những giọt nước mắt.Ngày ngày em đều thấy ánh mắt dịu dàng của một người chờ đợi một người không quay về.Ngày ngày em đều thấy hàng nghìn người thất vọng nhưng vẫn cố gắng nuôi niềm tin.Ngày ngày em đều thấy những trái tim vô tội bị chà đạp tan nát nhưng vẫn gắng nhịp đập.Ngày ngày em đều thấy rất nhiều thiên thần nhỏ dù chúng chỉ mới biết "oe oe".Ngày ngày em đều thấy cỏ vẫn xanh khi có mưa, hoa vẫn tươi như nụ cười vậy.Ngày ngày em đều thấy mọi người yêu nhau, chia tay. Có người hạnh phúc nhưng cũng lắm kẻ thất tình.Ngày ngày em đều thấy... em trong gương, thấy em tươi cười và thấy anh trong kí ức, trong nỗi nhớ và trong tim em...
Khi nghĩ vậy em bắt đầu tin rằng thiên đường sẽ mãi vắng bóng anh.Vì sao? Vì nơi đó dành cho những người thuộc về nhau.Còn em và anh thì không.Dù chỉ là kí ức và nỗi nhớNhưng thiên đường em vẫn mãi kiếm tìm.
Có một điều em biết, thiên đường là nơi có sự sống, Và sự sống thì cần có nước đúng không anh?Em thật sự tin rằng thiên đường cũng có những ngày mưa.
Sưu tầm

Viên đá quý



Một người phụ nữ thông thái đã đi qua nhiều ngọn núi tìm được một viên đá quý dưới một con suối.
Ngày hôm sau bà ta gặp một người đi đường đang đói, bà ta lấy thức ăn trong túi để cho người kia. Lúc đó người đi đường nhìn thấy viên đá quý và hỏi xin nó. Người phụ nữ cho ngay mà không hề do dự.
Người đi đường bỏ đi và cảm thấy vô cùng mãn nguyện với vận may của mình. Anh ta biết rằng hòn đá này đủ sức giúp anh sống sung sướng cả đời. Nhưng chỉ một vài ngày sau, anh quay trở lại và trả hòn đá lại cho người phụ nữ thông thái.
“Tôi đã luôn nghĩ,” anh ta nói “tuy tôi biết viên đá này quý giá đến mức nào nhưng tôi quyết định trả lại viên đá với hy vọng bà sẽ cho tôi một thứ còn quý giá hơn. Xin hãy cho tôi biết cái có thể khiến bà cho tôi viên đá mà không hề mảy may chần chừ.
HOÀNG TRỊNH UYÊN PHƯƠNG (dịch)

Nếu và thì


Nếu bầu trời có vẻ như bao phủ đầy mây xám mà bạn lại đi ra ngoài khi trời mưa… Nếu bạn đang mong nhìn thấy một chiếc cầu vồng rạng rỡ nhưng màu sắc của nó lại mang đến cho bạn nỗi buồn… Nếu quả đất vẫn tiếp tục quay mà bạn phải đi đến kết thúc… Nếu bạn đang tìm kiếm ánh sáng mặt trời mà tất cả những gì bạn nhìn thấy là bóng đêm tối mịt… Nếu tất cả xung quanh bạn là những niềm vui mà riêng với bạn chỉ là nỗi buồn… Nếu bạn đang quá sức mệt mỏi mà cuộc sống lại tiếp tục quật ngã bạn… Nếu bạn khóc…
Thì bạn hãy nghĩ những giọt nước mắt của bạn rơi xuống đất đã làm nên điều kỳ diệu: vẻ đẹp của những bông hoa như sự dịu dàng trên tay bạn. Thì bạn hãy cảm nhận không khí xung quanh bạn đang sực nức mùi cỏ mới cắt. Thì bạn hãy cười đùa với những đứa trẻ và nhận lấy sự ngây thơ từ chúng khi chúng cười đùa. Thì hãy tưởng tượng mình đang bay cùng một cô bướm xinh xinh trong một khu rừng đầy màu sắc. Thì bạn hãy lắng nghe tiếng thì thầm của đại dương và bạn để làn da của mình được mơn man bởi làn gió ấm áp của mùa hạ. Thì bạn hãy nếm một viên kẹo và cảm nhận vị ngọt ngào của những kỷ niệm thời thơ ấu đang dịu ngọt trên đầu lưỡi bạn. Thì bạn hãy lắng nghe giai điệu trong trẻo của những chú chim hót đón chào một ngày mới. Thì bạn hãy nhớ những nỗi dịu dàng quá đỗi mà bạn nhận được từ nụ hôn êm đềm của mẹ khi ôm chặt bạn vào lòng và thủ thỉ những lời yêu thương vô bờ.
Hãy cố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãy trông lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nhìn đất đen dưới vệ đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc sống những món quà từ những hành động và suy nghĩ tích cực của mình. Hãy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi vì cuộc sống đã là một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn. Xin chúc những điều tốt đẹp đó đến với cuộc sống của bạn !

Sưu tầm

Tôi yêu bạn vì....



Giá mà thời gian có thể quay trở lại để tôi được nói với bạn rằng, tôi yêu bạn nhiều lắm, bởi vì: ...
.Bạn đã chỉ cho tôi biết ý nghĩa thật sự của tình bạn.
.Bạn luôn luôn nói những điều tôi muốn nghe.
.Bạn không bao giờ bỏ rơi tôi, làm tôi lạc lõng.
.Sự chân thật tuyệt đối của bạn đã giúp cho ngọn lửa tình bạn cháy mãi.
.Tình bạn của bạn làm tôi xúc động và cảm xúc tuyệt vời ấy còn mãi.
.Khi ở bên bạn, tôi thực sự mới là tôi, tôi luôn được nói những gì tôi thích và làm những gì tôi muốn.
.Tôi có thể nói với bạn bất cứ điều gì và bạn sẽ không chê cười.
.Bạn luôn có những ý tưởng thú vị.
.Bạn đơn giản và bình dị.
.Bạn làm tôi cảm nhận những điều mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trước đó ví như vẻ đẹp của những chiếc lá khô hay sự huyền diệu của những cơn mưa
.Khi bạn và tôi cùng nhau, chúng ta có thể làm được nhiều điều kỳ diệu.
.Và quan trọng hơn cả bởi vì bạn luôn là bạn - người luôn bên tôi những lúc vui buồn, thành công hay thất bại.
Sưu tầm từ Net